Darkest Hour là một bộ phim mà kịch bản không thực sự nổi trội so với các tác phẩm chính kịch lịch sử khác, vậy nên vai trò của nhân vật chính mà ở đây là do Gary Oldman đảm nhận được đề cao một cách rõ rệt.
Chưa kể đến việc Winston Churchill, vị thủ tướng Anh vang bóng một thời từng không ít lần được đưa lên màn ảnh. Thế nên, việc tái hiện lại nhân vật này theo một cách riêng biệt trở nên khó nhằn hơn bao giờ hết.
Phim vẽ nên một bức tranh đen tối lấy bối cảnh là thời điểm Winston Churchill mới nhậm chức thủ tướng Anh. Các chính trị gia có máu mặt ở Vương Quốc Anh vào thời điểm đó đều từ chối ngồi vào cái ghế này bởi chả ai muốn còng lưng ra gánh một quốc gia đang thất thủ và có nguy cơ bại trận trong thế chiến thứ hai.
Khi đưa Churchill lên cương vị thủ tướng, đa số bọn họ đều muốn nước Anh rút lui và đàm phán trong hòa bình với Đức Quốc Xã. Nhưng ông không nghĩ vậy, người đàn ông nóng tính bộc trực này muốn chiến đấu tới hơi thở cuối cùng.
Nội dung phim
Vượt qua bốn đối trọng tài năng khác, trong đó có hai gương mặt gạo cội vẫn thường xuất hiện ở lễ trao giải Oscar với tần xuất dày đặc là Daniel Day-Lewis và Denzel Washington. Đủ để hiểu vì sao Gary Oldman quả thực không phải dạng vừa.
Rũ bỏ vẻ ngoài lịch lãm thường thấy như trong bộ ba The Dark Knight hay tác phẩm đã mang về cho ông đề cử Oscar đầu tiên Tinker Tailor Soldier Spy, Gary khoác lên mình bộ dạng một ông già béo tốt, gương mặt chảy sệ, hói đến tận đỉnh đầu, bị khó phát âm và còn có đôi chút lẫn cẫn. Chưa dừng lại ở đó, Gary còn phải biến đổi giọng nói cho phù hợp với một ông già đã gần 70.
Có thể thấy, Gary Oldman đã giành được điểm số lớn ngay từ phần tạo hình sát với Winston Churchill ngoài đời. Y như cái cách mà Daniel Day-Lewis hóa thân vào Lincoln vài năm trước.
Bên cạnh khoản tạo hình thì thứ đã làm nên thành công vang dội của nhân vật chính là diễn xuất. Winston Churchill thực sự là một nhân vật có tính cách rất đặc thù, không giống ai. Nổi bật là bản tính dễ cáu gắt, nhưng lại có những lúc lại rất nhẹ nhàng. Ông còn có một vài thói xấu là nghiện xì gà nặng, uống rượu vào tất cả các bữa và xài tiền vô tội vạ.
Những phân cảnh thể hiện sự cáu giận với các đầy tớ hay rơi lệ khi thấy tinh thần không chịu khuất phục của dân chúng đều hết sức thuyết phục.
Ngoài ra cũng cần phải nhắc đến sự hy sinh to lớn cho vai diễn khi Gary phải hút một đống xì gà, nhiều đến mức khiến ông bị ngộ độc khói thuốc.
Về phần nội dung, vì Darkest Hour là một tác phẩm bám sát với thực tế nên gần như không có sự đột biến nào. Phim đi theo lối kể chuyện thường thấy như bao bộ phim khác.
Diễn biến cũng không gấp gáp, đa phần xoay quanh những chuyển biến tâm lý của cố thủ tướng Anh. Từ một gã bảo thủ, dần trở nên mềm mỏng đôi chút và tiếp tục tỏ ra vô cùng cứng rắn ở kết thúc phim. Có thể nói nếu không phải Churchill mà là một chính trị gia khác thì Anh Quốc đã rơi vào tay phát xít.
Tuy nhiên, mình nghĩ Darkest Hour không dành cho tất cả người xem. Mặc dù là một bộ phim kể về thời chiến nhưng đa phần khung cảnh đều diễn ra trong các căn phòng làm việc tối tăm ở Vương Quốc Anh. Các cảnh bắn nhau cháy nổ gần như không xuất hiện nên có thể bạn sẽ thấy buồn ngủ một chút.
Có một điểm thú vị mà chắc bạn cũng đã để ý, đó là trận Dunkirk được Christopher Nolan dựng thành phim cũng xuất hiện như một phần quan trọng trong Darkest Hour. Đặc biệt hơn khi hai tác phẩm này đều góp mặt trong danh sách phim hay nhất của lễ trao giải Oscar.