Nếu bạn đang cần một bộ phim sinh tồn và lại yêu thích thể loại xác sống thì I Am Legend là một sự lựa chọn không thể mỹ mãn hơn.
Nhắc đến thành công của I Am Legend, người ta chắc chắn không thể quên đóng góp không nhỏ của Will Smith. Với màn độc diễn trong phần lớn thời lượng, anh chính là điểm sáng của cả bộ phim.
Đánh giá sơ bộ thì phim để lại nhiều cung bậc cảm xúc: vui, buồn, hồi hộp căng thẳng đủ hết. Đặc biệt thích hợp để thưởng thức khi bạn cảm thấy chán đời.
Thành phố New York 3 năm sau thảm họa, giờ đây không khác gì một bãi phế liệu khổng lồ. Xe cộ vứt lăn lóc khắp nơi, những tấm biển quảng cáo sập xệ, rơi rụng lả tả, động vật hoang dã phi nước đại bất chấp đèn tín hiệu giao thông tạo nên một cảnh tượng hỗn mang.
Một ngày bình thường như bao ngày, Robert Neville cùng chú chó Sam đi săn hươu trên những nẻo đường bằng chiếc Ford Shelby GT500 đỏ trắng thời thượng. Đáng tiếc thay, bữa tối giàu đạm của anh lại rơi vào tay những kẻ thù đông và hung hãn hơn – sư tử. Quy trình chọn lọc tự nhiên thật gắt gao.
Chiếc đồng hồ trên tay chợt kêu, cũng là lúc bóng tối sắp sửa bao trùm khắp thành phố. Người đàn ông đành ngậm ngùi bỏ đi trong sự tiếc nuối.
Trở về căn nhà ấm cúng, Robert mặc tạp dề và vào bếp. May mắn là đống đồ hộp dự trữ của anh vốn đã rất đủ đầy, hoàn toàn có thể sống sót cả tháng trời mà không cần vác súng ra khỏi nhà.
Ăn tối, xem ti vi, tắm cho chó và rồi tiếng chuông tiếp theo lại cất lên: đã đến giờ giới nghiêm. Robert đóng toàn bộ cửa nẻo, không gì có thể lọt vào dù chỉ là một tia sáng nhỏ, tòa bộ căn nhà trở thành một cái lô cốt giữa thành phố sầm uất bậc nhất nước Mỹ.
Vậy bạn nghĩ Robert đang lẩn trốn cái gì? Đúng rồi đấy, là “thứ đó”. Đáng buồn hơn cả, cuộc sống quy củ như doanh trại quân đội này đã lặp đi lặp lại suốt một thời gian dài.
Trước khi thảm kịch nổ ra, Robert là một nhà virus học. Anh có một căn phòng dưới tầng hầm, nơi mà anh sẽ khoác chiếc blouse trắng vào rồi thực hiện những thí nghiệm trên cơ thể của các con chuột bị nhiễm bệnh. Vẫn chưa có tín hiệu khả quan nào xuất hiện.
Trước cảnh tượng điêu tàn này, ngoài Robert, liệu có còn ai sống sót? Và quan trọng hơn, liệu người đàn ông cuối cùng trên Trái Đất có thể tìm ra phương thuốc chữa trị cho toàn nhân loại?
Nội dung phim
I Am Legend chắc chắn sẽ lọt top các phim sinh tồn hấp dẫn nhất bên cạnh những Cast Away hay 127 Hours.
Dù rằng bối cảnh của phim đặc sệt mùi hư cấu nhưng nhờ phần thể hiện của Will Smith, mọi thứ trở nên chân thực hơn một chút: từ việc anh tâm sự với Sam, trò chuyện với mấy con ma nơ canh trong cửa hàng cho đến phẫn uất vì mất đi người bạn bốn chân.
Nội dung phim nhiều tình tiết hấp dẫn, dù cho có rất ít yếu tố kinh dị mà thay vào đó là khắc họa cuộc sống lẫm lũi của Robert trong thế giới mới nhiều hơn, làm nên một sự khác biệt lớn so với những thương hiệu zombie ăn khách khác như World War Z, 28 Days Later hay thậm chí là REC.
Bên cạnh đó, việc chủng loài xác sống trong I Am Legend sợ ánh sáng cũng chính là một ý tưởng thông minh đến từ nhà làm phim, để có thể mặc sức khai thác nhiều khía cạnh trong hành trình đơn độc của anh tiến sĩ chứ không phải nơm nớp lo sợ mấy con zombie có thể vồ ra từ bất kỳ hướng nào như mấy phim khác.
Về kết thúc phim, như mình đã đề cập bên trên thì I Am Legend có tới 2 cái kết. Hai cái kết, hai sắc thái cảm xúc đối nghịch.
Ở cái kết đầu tiên, Robert ôm lựu đạn lao thẳng vào bầy xác sống, để cho hai mẹ con Anna có cơ hội thoát thân. Mặc dù là một kết thúc buồn nhưng rõ ràng chính hành động quả cảm đó đã biến anh thành một huyền thoại. Hơn nữa, một cái kết “ồn ào” sẽ khiến bộ phim để lại dư âm lâu dài hơn là một cái kết quá bằng phẳng.
Cái kết này được sử dụng cho bản phim chính thức và nó hoàn toàn xứng đáng với những gì phim gây dựng từ trước. Nam tài tử da màu đã thực sự tỏa sáng trong toàn bộ thời lượng.
Với kết thúc thứ hai, Robert đã cứu sống được một con “zom cái” (mình không biết gọi thế nào cho đúng nữa), sau đó con “zom đực” cùng đồng loại bỏ đi, để lại anh tiến sĩ y khoa đứng đó với khuôn mặt thẫn thờ.
Dù rằng đây là một cái kết có hậu tuy nhiên việc xác sống có tình cảm nam nữ, thêm vào đó lại còn tha chết cho một con người đang đứng ngay trước mặt đã phá vỡ hoàn toàn những hiểu biết từ xưa tới giờ của chúng ta về một giống loài mất sạch nhận thức và chỉ trực chờ ăn thịt tươi.
Với một sự vô lý nhẹ như vậy, rất may là cái kết này đã không được sử dựng chứ không thì biết bao nhiêu gạch cho vừa.