Một tác phẩm ít được biết đến của Sam Mendes, Jarhead thực sự là thước phim tư liệu sống động về đời sống quân ngũ tại một trong những lực lượng khắc nghiệt nhất hành tinh – Thủy quân lục chiến.
Không chỉ được cầm trịch bởi đạo diễn khủng, phim còn có diễn viên chất lượng. Cũng giống một vài những cái tên trước đây như Nightcrawler hay Southpaw, bạn sẽ lại được chứng kiến Jake Gyllenhaal trong vai trò kép chính với một phần thể hiện khá ấn tượng của anh.
Đánh giá tổng quát thì Jarhead là một bộ phim xem được, không hay cũng chẳng dở. Nếu bạn đã từng thưởng thức qua những tác phẩm chủ chốt của Sam Mendes như 1917, American Beauty hay Road to Perdition, cảm thấy ấn tượng và muốn tìm hiểu thêm thì Jarhead là một sự lựa chọn đáng để thử.
Phim được xây dựng dựa trên hồi ký của Anthony Swofford, một cựu binh Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ và xoay quanh khoảng thời gian phục vụ đất nước của anh.
Câu chuyện bắt đầu bằng việc Swofford gia nhập quân đội sau khi thi trượt đại học, đồng thời hé mở quá khứ có móc nối với súng đạn của anh, khi mà cha của Swofford từng có thời gian tham chiến tại Việt Nam.
Những gì xảy ra sau đó là một trải nghiệm không thể nhạt phai trong tâm trí của anh lính trẻ ngày nào chân ướt chân ráo bước vào quân ngũ.
Nội dung phim
Như mình đã đề cập ở trên, Jarhead thể hiện cả những điểm tốt và chưa tốt.
Về điểm mạnh, Sam Mendes đã khắc họa chân thực đời sống của các lính thủy đánh bộ và cố gắng làm trọn vẹn nhất có thể ở phần nội dung, thi thoảng tạo ra một vài điểm nhấn gây hưng phấn và không kém phần hài hước. Phần hình ảnh và âm thanh cũng là nhân tố ghi điểm của phim.
Còn với điểm yếu, rất dễ nhận ra khi tác phẩm sở hữu một cốt truyện khá loãng và thiếu liền mạch. Cao trào thường đến từ những khoảnh khắc nhất thời, nổi bật nhất là đoạn Swofford chĩa súng vào một đồng đội và hét lên.
Đây vốn là một điểm thường thấy ở các tựa phim được chuyển thể từ hồi ký, đặc biệt còn là hồi ký của một quân nhân. Hoàn toàn có thể hiểu được bởi “câu chuyện” ở đây là những thứ diễn ra ngày qua ngày, chủ yếu tập trung vào khai thác tâm lý và cảm xúc nhân vật.
Tổng hòa hai nhân tố này lại, ta được một bộ phim về cơ bản là ổn, vừa đủ để người xem được tận hưởng cảm giác vật vã nơi tiền tuyến, với những nguy hiểm thường trực, những hình phạt nhớ đời và cả những suy nghĩ mông lung không biết nơi ấy hậu phương có đang cắm sừng mình.
Phần ý nghĩa của phim cũng là thứ mà khán giả có thể cảm nhận được dù cách thể hiện chưa thực sự đủ sức nặng.
“Có một câu chuyện: một người đàn ông sử dụng khẩu súng trường trong nhiều năm, rồi anh ta ra trận. Sau này, anh ta bỏ lại khẩu súng ấy ở kho vũ khí và tin rằng mình đã hoàn thành trách nhiệm với nó. Nhưng bất kể anh ta làm gì khác với đôi tay của mình, yêu một người phụ nữ, xây một ngôi nhà, thay tã cho con trai mình; đôi tay anh ta vẫn nhớ khẩu súng trường.”
Ở phần hậu trường, Lính Thủy Đánh Bộ là tác phẩm đánh dấu lần cộng tác đầu tiên của ba tên tuổi lớn: Sam Mendes, Roger Deakins và Thomas Newman, trước khi họ tái ngộ trong Skyfall và mới đây nhất là siêu phẩm chiến tranh 1917. Sự kết hợp đầy ăn ý khi một ông đạo diễn, một ông quay phim và một ông làm nhạc.
Về sau này, thương hiệu Jarhead còn được phát triển thêm tới ba phim nữa, thế nhưng phần đầu vẫn là cái tên thành công nhất.
Với một bộ phim đầy chất ngẫu hứng, có lẽ cách tốt nhất để kết thúc bài viết là mang tới một sự thật thú vị: ngoài đời, nam diễn viên thủ vai Alan Troy – Peter Sarsgaard, là anh rể của Jake Gyllenhaal.