Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa cái thế giới nhạt nhẽo này chưa ? Đã bao giờ bạn muốn có một ai đó ở bên để sẻ chia những buồn vui ? Lost In Translation chính là sự giao thoa giữa hai tâm hồn như vậy.
Cùng với Groundhog Day, Lost In Translation là bộ phim thứ hai mà mình theo dõi có sự tham gia của Bill Murray. Bắt cặp với nam diễn viên lần này là minh tinh nóng bỏng nhất nhì Hollywood Scarlett Johansson.
Lost In Translation lấy bối cảnh ở thành phố Tokyo, nơi mà ngôi sao điện ảnh lão làng Bob Harris vừa đặt chân đến. Ông được mời đến để đóng quảng cáo cho một hãng rượu với thù lao 2 triệu đô la. Mức giá quá hời cho một gương mặt đã ở bên kia sự nghiệp.
Charlotte là một cô sinh viên mới tốt nghiệp, đi theo người chồng của mình đến Tokyo trong một chuyến công tác. Charlotte lo lắng về tương lai của cuộc hôn nhân với chồng cô. Vì là một thợ ảnh nên anh chồng có một vài mối quan hệ với những người mẫu chân dài, điều này khiến cho Charlotte cảm thấy khá lo âu.
Cũng vào thời điểm đó, Bob nhận ra rằng cuộc hôn nhân 25 năm của mình đã đang đi tới đà mệt mỏi, không còn mặn nồng và bản thân Bob cũng đang trong giai đoạn khủng hoảng trung niên.
Sự bất đồng ngôn ngữ, sự khác biệt về nền văn hóa, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là việc cái TV khách sạn toàn kênh tiếng Nhật đã khiến cho họ cảm thấy khá mệt mỏi để làm quen với cuộc sống ở thành phố này.
Một buổi tối nọ, Bob và Charlotte gặp nhau ở quầy bar, họ cùng tâm sự về cái viễn cảnh đang xảy ra với đời mình. Những cuộc gặp gỡ diễn ra thường xuyên hơn sau đó, Charlotte còn rủ Bob đến dự tiệc cùng một vài người bạn của cô.
Cả hai đã có những giây phút thoải mái. Thật tuyệt khi có ai đó đồng hành trong những tháng ngày tẻ nhạt. Nhưng một điều chắc chắn là họ không ở Tokyo mãi, vậy mối quan hệ này rồi sẽ đi về đâu?
Nội dung phim
Bob và Charlotte không phải là bạn bè đơn thuần bởi họ quá thân thiết, nhưng cũng không thể nào là người yêu bởi họ đều có những bến đỗ riêng. Ta có thể gọi trường hợp này bằng một cụm từ rất phổ biến hiện nay : trong một mối quan hệ không rõ ràng.
Dù hai người có thân phận khá khác biệt : một người chỉ là thực tập sinh mới tốt nghiệp, một người thậm chí đã qua cả thời kỳ vàng son trong sự nghiệp, khi mà tuổi trẻ đã tắt ngóm từ lâu. Điều này minh chứng cho một thực tế dễ hiểu là khi đã cô đơn thì con người ai cũng như ai cả.
Họ đưa nhau đi khắp nơi trong thành phố, chơi đùa rất vui vẻ như hai đứa trẻ. Những thời khắc dù ngắn ngủi nhưng cũng đủ để họ vơi đi phần nào sự trống trải trong lòng.
Từ hai người xa lạ, họ trở nên thân thiết, rồi cuối cùng lại xa dần và biến mất. Dường như họ cũng không có ý định gặp lại nhau sau đó bởi cả hai thực tế đều đã có gia đình, họ chỉ có thể hy vọng rằng người kia sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Màn chia tay giữa hai người diễn ra trong sự khiên cưỡng, không nỡ rời xa của đối phương, trên một nền nhạc đầy cảm xúc và rất ăn nhập với khung cảnh. Đoạn này đúng kiểu mình hợp nhau đến như vậy thế nhưng không phải là yêu.
Đến đây người ta bắt đầu đặt dấu hỏi về cuộc đời của cả hai sau đó. Có thể Bob lại có một cuộc sống đầm ấm với người vợ, có thể Charlotte giữ được trái tim thích rong chơi của chồng mình, nhưng chắc chắn họ sẽ luôn nhớ về người kia, như một phần của thành phố Tokyo ồn ào náo nhiệt.
Diễn xuất của cặp đôi Bill Murray và Scarlett Johansson là một trong những nhân tố làm nên thành công của phim, bên cạnh phần nội dung phá cách.
Ngoài những yếu tố trên, phim rất được lòng khán giả nhờ những yếu tố ngoại cảnh như hình ảnh và âm nhạc. Đặc biệt là khung cảnh đường phố muôn màu, những tòa nhà cao tầng tỏa sáng rực rỡ trong đêm tối, dòng người tất tả ngược xuôi nhưng chả mấy ai để ý gì đến xung quanh càng khiến cho cảm giác cô quạnh nhân lên bội phần.