Vượt trên hai tác phẩm tiền nhiệm vốn đã rất tuyệt vời, The Bourne Ultimatum trở thành cái tên xuất sắc nhất trong loạt phim Bourne và được xem là một trong những bộ phim hành động hay nhất mọi thời đại.
Tiếp nối câu chuyện của Identity và Supremacy, Ultimatum mở màn bằng phân cảnh Jason Bourne bị truy đuổi bởi cảnh sát Nga sau vụ lộn xộn mà anh là một phần trong đó. Siêu điệp viên trốn thoát thành công và tiếp tục con đường tìm lại danh tính của bản thân.
Sáu tuần sau, một phóng viên tên Simon Ross gặp gỡ một nguồn tin đáng tin cậy để trao đổi về dự án Treadstone. Bourne biết được thông qua một bài báo nên hẹn gặp Ross, nhưng rồi anh nhận ra cả CIA cũng đang truy đuổi nhân vật này.
Cả hai bị mai phục tại một nhà ga. Bourne vận dụng mọi kỹ năng giúp Ross vượt qua nhiều cửa ải một cách trơn tru, thế nhưng sự vội vàng bất cẩn của Ross sau cùng vẫn khiến anh phải trả giá bằng mạng sống.
Tên sát thủ nhanh chóng rời đi. Bourne không đuổi kịp. Thứ duy nhất siêu điệp viên lấy được từ cái xác của Ross là một chút manh mối giúp anh tiến gần hơn tới đáp án về thân phận thực sự của mình.
Nội dung phim
The Bourne Ultimatum kế thừa những phẩm chất mà hai phần trước đã thể hiện và thúc đẩy mọi thứ lên một nấc cao hơn. Đó là một câu chuyện gay cấn, những góc máy tạo sự hồi hộp, các pha hành động đẹp mắt cùng nhiều tình tiết bất ngờ lật mở quá khứ của Bourne và góc khuất trong bộ sậu CIA.
Các pha solo tay đôi vốn là đặc sản của Bourne vẫn được phô diễn một cách triệt để. Các skill được Jason sử dụng để lẩn trốn hay luồn lách không bị lặp lại so với các phần trước mà được làm mới với tốc độ nảy số cao hơn.
Trước những kỹ năng Bourne đã thể hiện trong loạt phim mang tên mình, dám chắc anh dư sức cho lên đĩa một số điệp viên hư cấu khác nếu có cơ hội so tài.
Đối với phần nội dung, The Bourne Ultimatum, nói đầy đủ hơn thì là ba phần phim, khép lại bằng một cái kết mờ mờ ảo ảo nhưng lại hợp lý đến lạ kỳ: chẳng tiết lộ được gì cụ thể về anh điệp viên cả. Điều duy nhất chúng ta được biết là anh tự nguyện tham gia vào dự án Treadstone.
Sự thật là nếu tiết lộ thêm mấy thứ kiểu như cuộc đời trước kia của Bourne như thế nào, mối quan hệ giữa chàng điệp viên và Nicky Parsons ra sao hay điều gì đã khiến anh quyết định dấn thân vào con đường tội lỗi thì có lẽ cố nhà văn Robert Ludlum phải viết thêm vài phần truyện nữa mới đủ.
Tuy nhiên, chính sự lấp lửng này đã làm nên sự khác biệt của loạt phim Bourne giữa một rừng phim hành động khác.
Tâm lý của Bourne có sự chuyển biến rõ rệt sau ba phần. Từ một cỗ máy không chút nhận thức trở thành một con người quyết không nổ súng dù kẻ thù đứng ngay trước mặt. Mối tình ngắn ngủi nhưng hạnh phúc với Marie đã viết nên một chương mới trong cuộc đời kẻ du mục.
Sự quyết tâm thay đổi đã khiến quá khứ của anh chẳng còn quan trọng nữa. Những gì khán giả cần biết được gói gọn một cách hoàn chỉnh trong ba phần phim, không thừa cũng chẳng thiếu. Kết cấu kiểu như vậy khiến phim trở nên gọn gàng nhưng vẫn là một trải nghiệm thú vị khi xem lại.
Ngoài yếu tố về con người Bourne, kết thúc phim còn thỏa mãn khán giả khi đội ngũ nhân sự hủ bại của CIA đã phải ra hầu tòa. Bản thân câu chuyện theo motif “một người chống lại tất cả” vốn đã rất cuốn hút rồi.
Tóm lại, sự kết hợp toàn diện của nhiều mảnh ghép đã tạo nên một tác phẩm hành động chuẩn mực mà người ta còn phải nhắc đến mãi sau này.