The Truman Show là một bộ phim viễn tưởng hài sở hữu nội dung hấp dẫn, thú vị và cực kỳ điên rồ mà chắc chắn rằng bạn sẽ cảm thấy phấn khích khi xem.
Nội dung chính của phim có thể tóm tắt một cách đơn giản: một người đàn ông tên Truman Berbank sinh ra và lớn lên trong một show truyền hình nhưng chỉ có duy nhất anh ta là không biết điều đó.
Tất cả những người xung quanh Truman đều chỉ là diễn viên và nơi anh đang sống – Seahaven vốn dĩ là một phim trường khổng lồ được xây dựng cô lập hoàn toàn với thế giới bằng một bức tường nhân tạo.
The Truman Show được trình chiếu mỗi ngày trong vòng 30 năm liên tục trên toàn thế giới. Có tới 5000 camera được gắn ở mọi ngóc ngách trong thành phố để ghi lại nhất cử nhất động của chàng diễn viên bất đắc dĩ.
Cho đến một ngày nọ Truman phải lòng Silvia – một diễn viên cũng tham gia show truyền hình lớn nhất thế giới. Cô gái cũng thích Truman và cố gắng cảnh báo anh nhưng “đạo diễn” đã chóng can thiệp vào và đá cô ra khỏi show diễn.
Liệu Truman có thoát được khỏi nhà tù điên rồ nhất hành tinh và tìm lại được cô gái của mình?
Nội dung phim
Không thể phủ nhận ý tưởng của phim là cực kỳ táo bạo và hấp dẫn, tuy nhiên nó cũng để lại một nỗi ám ảnh lớn cho người xem. Bất chấp việc mọi thứ hầu như chỉ là ẩn dụ, tác phẩm vẫn khiến mình không khỏi băn khoăn rằng liệu cuộc sống này liệu có phải là một vở kịch được che đậy một cách công phu, như cái cách mà The Matrix từng gây chấn động khi cho rằng thế giới này chỉ là một giả lập.
Cuộc hành trình thoát khỏi nhà tù của Truman thực sự là không tưởng, khi mà luôn có hàng nghìn cái camera đang dõi theo anh bất kể đêm ngày, cùng với đó là một lực lượng “diễn viên” hùng hậu sẵn sàng lao vào dập tắt ý định của kẻ đào tẩu. Đáng buồn nhất là trong cái đống diễn viên kia còn có cả Marlon, người bạn thân mà Truman vẫn luôn tin tưởng.
Chưa kể đến cái cách mà cả thế giới xem The Truman Show. Ban đầu mình nghĩ rằng chỉ có đoàn làm phim và toàn bộ diễn viên biết được sự thật rằng Truman đang bị giam giữ, cho đến khi mình nhận ra rằng không ai là không biết điều đó, trừ anh chàng tội nghiệp.
Điều này khiến mình cảm thấy khá bệnh hoạn khi hàng tỷ con người dõi theo kẻ đang mua vui cho họ mỗi ngày một cách vô cùng thích thú, như thể đoàn người xem một con khỉ đang leo trèo bên trong sở thú vậy.
Kết thúc phim mình đã rất hồi hộp khi thấy Truman đứng trước cánh cửa tuy nhiên anh có vẻ lưỡng lự khi ngài “đạo diễn” ra sức thuyết phục anh ở lại, rất may là Truman đã không để những lời nói đó làm mờ mắt.
Thế nhưng thái độ của khán giả lại khiến mình tiếp tục thấy ngạc nhiên. Tại sao họ lại vui mừng khi Truman thoát khỏi nhà tù trong khi họ vẫn luôn ủng hộ The Truman Show bằng cách bật ti vi và dán mắt vào màn hình mỗi ngày ?
Điều này lại khiến mình nảy ra một câu hỏi: cuộc sống của Truman sau khi bước ra thế giới thực sẽ ra sao? liệu anh có thể tha thứ cho những kẻ đã phá hoại cuộc sống của mình? không những thế anh còn phải đối diện với những người – chính xác là cả thế giới khi mà họ đã xem anh là một trò tiêu khiển trong suốt 30 năm qua?
Ngoài ra còn một tình tiết được bỏ lửng ở cuối phim, khi chiến thắng của Truman chỉ vừa mới kết thúc, tiếng hò reo còn chưa ngớt thì nhà đài đã ngưng đường truyền, kết thúc cuộc hành trình 30 năm của The Truman Show. Thế nhưng ngay lúc đó có hai viên cảnh sát – khán giả trung thành của series đã ngay lập tức tìm “cái gì đó” để xem tiếp. Điều này báo hiệu rằng sớm muộn gì Truman tập 2 cũng sẽ xuất hiện, sẽ lại là một đứa trẻ bất hạnh cùng cú lừa thế kỷ.
Kịch bản của bộ phim là một điểm đáng chú ý bởi nó được xây dựng rất chặt chẽ và logic, đặc biệt là những đoạn quảng cáo hết sức lố bịch của Meryl – vợ Truman càng làm tăng tính chân thực cho The Truman Show.
Cùng với đó là những lần camera di chuyển nhanh theo Truman, nét mặt biến sắc của ai đó khi Truman quyết định làm những điều ngoài kịch bản, hay việc tạo cái chết giả cho bố Truman khiến anh bị chứng sợ nước rồi từ bỏ ham muốn khám phá thế giới… tất cả đều hết sức hợp lý và không có lỗ hổng.
Xét về ý nghĩa, mình thấy The Truman Show có sự tương đồng với Fight Club. Qua việc Truman cố gắng thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn mà anh đã lặp đi lặp lại trong suốt mấy chục năm, cùng cái cách mà đám đông ăn mừng khi thấy anh thoát ra được nhưng lại không hề lên tiếng để hỗ trợ anh. Đó chính là khao khát được thoát khỏi cuộc sống tẻ nhạt của mỗi con người nhưng lại chưa đủ quyết tâm và dũng khí để thay đổi.
Phim cũng cho thấy sức mạnh vĩ đại của tình yêu, dù bị ngăn cản, dập tắt ý chí không biết bao nhiêu lần, đỉnh điểm là con sóng khổng lồ ở cuối phim nhưng Truman vẫn gồng mình lên và đi tìm cô gái đó.
Ngoài ra phim còn gửi gắm một ý niệm khác, đó là về “đấng tối cao”. Phải chăng cuộc sống của chúng ta đang bị một thế lực nào đó thao túng, nhằm dẫn đến một kết quả đã được định đoạt kể từ khi ta chào đời?