Không phải một câu chuyện về tuổi học trò, về tình yêu mà thay vào đó, Tôi Là Bêtô mang tới cho độc giả một góc nhìn mới mẻ về cuộc sống, thông qua một lăng kính đặc biệt: trong mắt những chú chó. Đây có lẽ là ấn phẩm nhẹ nhàng dễ chịu nhưng vẫn giàu triết lý nhất của Nguyễn Nhật Ánh từ trước tới nay.
Nếu bạn đang tìm kiếm điều gì đó vui tươi hơn là một cuốn truyện đau khổ, day dứt hay ngập tràn những nuối tiếc kiểu như Mắt Biếc thì Tôi Là Bêtô rõ ràng là một sự lựa chọn tuyệt vời.
Người đọc sẽ được làm quen với Bêtô, với nguồn gốc cái tên kỳ lạ của nó, với những thú vui thường nhật như gặm nhấm giày dép, với các thành viên trong gia đình mà nó đang sống cùng và cả mấy “ông bạn chó” nữa.
Thông qua nhiều mẩu chuyện nhỏ qua lời tự sự của Bêtô, được trình bày bằng giọng văn hài hước tếu táo quen thuộc của Nguyễn Nhật Ánh, người đọc có thể chiêm nghiệm được nhiều bài học cuộc sống mà có khi bạn còn chưa bao giờ để ý tới.
Thế giới phức tạp bộn bề của con người dần nhường chỗ cho những “suy nghĩ” giản đơn đến lạ kỳ của loài chó. Cùng một vấn đề nhưng cách nhìn nhận có sự khác biệt rõ rệt tạo cảm giác hứng thú và khiến mình không khỏi bật cười trước sự vui tính của mấy anh bạn nhỏ.
Đó có thể là về tình bạn, về ước mơ, về thách thức trong đời, về những kẻ khó ưa mà ta có thể gặp ở bất cứ đâu. Giữa bộn bề hối hả của cuộc sống, sự thư thái nhẹ nhàng đôi khi đến từ một việc đơn giản là ngồi dưới hiên nhà lắng nghe tiếng mưa rơi, như Bêtô và Binô vậy.
Tất cả những tình tiết được ráp nối với nhau hợp lý bằng một cốt truyện liền mạch và trôi chảy, không tạo cảm giác gượng ép. Nếu nhà bạn nuôi chó thì có lẽ bạn sẽ còn thấy yêu quý các boss nhà mình hơn sau khi quyển sách này kết thúc.
Nghiêm túc mà nói, những triết lý sống được gửi gắm trong Tôi Là Bêtô có khi còn đem lại cảm giác dễ chịu hơn so với nhiều quyển self-help, ngay cả khi nó chỉ là một cuốn truyện ngắn. Các bài học từ trong truyện không phải dạng đao to búa lớn gì nhưng việc quan sát nó từ một phương diện khác có thể khiến bạn thấy yêu thương cuộc sống của mình hơn, dù rằng chẳng phải lúc nào nó cũng có màu hồng.