U ám, tĩnh mịch và trầm buồn là những tính từ chính xác nhất để miêu tả về A Tale of Two Sisters, tác phẩm kinh dị đình đám đến từ xứ Hàn.
Sở hữu một ý tưởng thú vị đến độ Hollywood cũng không thể kìm lòng được và buộc phải mang nó về dưới cái tên The Uninvited, nhất là giữa cái thời buổi phim kinh dị đang có dấu hiệu vắt sữa bò về mặt nội dung.
Nhìn chung thì diễn biến phim khá mơ hồ và rối ren, thi thoảng còn chèn thêm vài hình ảnh chớp nhoáng làm mình lại liên tưởng tới Mulholland Drive. Tuy nhiên, để nắm bắt được điểm mấu chốt thì không quá khó khăn, vì thực tế thì người trong cuộc cũng đã thổ lộ ở cuối phim rồi.
Vấn đề duy nhất khiến bạn thực sự phải cân nhắc, ngoại trừ việc sợ ma thì đó là tiết tấu phim chậm rãi, dễ khiến những ai hay sốt ruột cảm thấy bồn chồn. Bên cạnh đó thì phim khá buồn bã như chính cái màu sắc và âm nhạc của nó, sẽ hơi khác một chút so với phần lớn phim kinh dị mà chúng ta thường xem.
Nhưng yên tâm, một vài pha jumpscare sẽ làm bạn tỉnh táo ngay tức thì. Bên cạnh đó, cú twist cũng sẽ khiến bạn hơi bất ngờ và để lại một nỗi trăn trở.
Phim mở màn bằng khung cảnh hai chị em Soo-mi và Soo-yeon được bố chở về nhà sau một chuyến đi chơi. Khi vừa bước vào, họ được người mẹ kế đón tiếp với một thái độ niềm nở.
Tuy nhiên, vở diễn không che đậy được bao lâu khi ngay tối hôm đó, họ mặt nặng mày nhẹ với nhau trong lúc đang dùng bữa. Mối quan hệ dì ghẻ con chồng trong lịch sử loài người chưa bao giờ là êm đẹp cả.
Đáng ngạc nhiên, người bố dường như bỏ ngoài tai tất cả những chuyện này. Ông thường xuất hiện với một vẻ mặt buồn bã, nặng trĩu và hiếm khi mở lời.
Ngay trong đêm đầu tiên hai chị em trở về, đã có những hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong căn nhà, báo hiệu một điềm gở sắp xảy đến với gia đình nọ.
Nội dung phim
Thực ra hầu hết những gì mà chúng ta cần biết về A Tale of Two Sisters đã được trình bày khá đầy đủ trong phần hồi tưởng của Soo-mi ở cuối phim: vào một ngày nọ khi bố của hai chị em công khai dẫn tình nhân về nhà, người mẹ không thể chấp nhận sự thật này nhưng hoàn toàn bất lực. Bà tìm đến cái chết.
Khi Soo-yeon nhìn thấy xác mẹ trong tủ đã trở nên hoảng loạn, giằng co và rồi cuối cùng bị cái tủ đè lên. Cả gia đình đều nghe thấy âm thanh đó nhưng chỉ có người tình trẻ của ông bố lên xem.
Cô ta trông thấy bàn tay Soo-yeon dưới chiếc tủ nhưng lại mặc kệ rồi quay ngược trở ra, đúng lúc Soo-mi tới. Sau một hồi đôi co với mẹ kế tương lai, Soo-mi vùng vằng chạy ra khỏi nhà, không hề biết rằng em gái mình đang lâm nguy. Cuộc đời của thiếu nữ sụp đổ kể từ cái buổi sáng định mệnh đó.
Trong khoảng thời gian từ đầu phim cho đến khi người mẹ kế thật sự xuất hiện, chỉ có Soo-mi và người bố là có thật, hai nhân vật còn lại đều nằm trong trí tưởng tượng của cô bé.
Cảm giác dằn vặt về cái chết của em gái cùng nỗi oán trách dành cho bà dì ghẻ, thêm vào đó là sự ra đi của người mẹ càng khiến cho tâm hồn non trẻ không thể chống chọi với thực tại phũ phàng.
Tuy nhiên, những điều này thực chất không khó nhận biết lắm. Nếu để ý một chút thì bạn cũng sẽ đoán ra được từ trước bởi Soo-mi không phải người duy nhất cần đến thuốc trong ngôi nhà.
Thay vào đó, cái mà đáng lẽ chúng ta phải thắc mắc chính là: linh hồn của bà mẹ có thực sự tồn tại? Theo mình thì có đấy, bởi nếu nó chỉ được hình thành từ trí tưởng tượng của Soo-mi thì đã không có chuyện Mi-hee, một người thân của gia đình, kể lại với chồng cô rằng đã bắt gặp cái gì đó dưới gầm tủ trong lúc đang giãy đành đạch trên sàn nhà.
Chưa dừng lại ở đó, ngay khi phim gần kết thúc, bà mẹ kế (phiên bản người thật) cũng đã chứng kiến những hiện tượng bất thường xảy ra trong căn nhà.
Hoặc cũng có thể bóng ma chỉ là nỗi ám ảnh của hai con người này, biết đâu đấy. Sự mập mờ là một yếu tố cần có để gia tăng tính kỳ bí cho bất cứ tác phẩm kinh dị nào.
Phần lớn thời lượng phim hoàn toàn chìm trong bầu không khí tĩnh lặng, nhạc phim rất hay nhưng chỉ xuất hiện vào những thời điểm cao trào. Rõ ràng hiệu quả mà nó đem lại là không phải bàn cãi.
Đó là đôi dòng cảm nhận của mình về A Tale of Two Sisters, bộ phim kinh dị đem lại cảm giác mới mẻ, dù rằng nó hơi não nề và không hợp để thưởng thức vào những ngày buồn cho lắm.