Bạn đang tìm kiếm một bộ phim về vòng lặp thời gian như Triangle, Timecrimes chính là cái tên mà bạn không nên bỏ lỡ.
Có rất nhiều bộ phim liên quan đến chủ đề du hành thời gian và nhân quả như Predestination hay The Butterfly Effect. Tuy nhiên việc xây dựng bộ phim với nhân vật chính không thể thoát khỏi vòng lặp dù cố gắng đến mấy thì hẳn người ta sẽ nghĩ ngay đến Triangle.
Điều này cũng khiến cho khán giả lãng quên mất một Timecrimes cũng hết sức độc đáo và không kém phần hại não. Nguyên nhân khiến cho Timecrimes được ít người biết đến đa phần do nó đến từ Tây Ban Nha, dù rằng đất nước này cũng có một nền điện ảnh phát triển nhưng đáng tiếc là khó có thể nổi tiếng bằng Hollywood.
Phim mở đầu bằng việc một cặp vợ chồng, Hector và Clara vừa chuyển đến một ngôi nhà mới. Sau khi dọn dẹp xong, Hector mang một chiếc ghế ra ngoài sân ngồi nghỉ. Qua cặp ống nhòm của mình, anh ta thấy một cô gái đang từ từ cởi bỏ bộ quần áo.
Ngay khi cô vợ có việc phải ra ngoài, Hector nhanh chóng đi đến chỗ cô gái kia. Lúc này cô ta không một mảnh vải che thân, đang nằm trên một tảng đá. Điều kỳ lạ là cô ta vẫn còn thở rất bình thường, như thể đang nằm ngủ vậy.
Bất ngờ, Hector bị một gã quấn băng kín đầu đâm một nhát vào cánh tay, anh ta phải chạy vào một ngôi nhà không có ai. Tình cờ Hector nhặt được chiếc bộ đàm, đầu dây bên kia là chủ nhà, anh ta bảo Hector hãy đến chỗ anh ta vì ở đó an toàn hơn.
Ngay khi Hector vừa đến, gã quấn băng cũng vừa kịp đuổi theo. Anh chủ nhà bảo Hector hãy chui vào một cỗ máy có nắp vì kẻ lập dị kia sẽ không thể phát hiện ra.
Hector chui vào và một điều kỳ lạ đã xảy ra: sau khi cỗ máy bật mở, Hector bước ra ngoài và qua cặp ống nhòm anh ta thấy một cặp vợ chồng đang sắp xếp đồ đạc cho ngôi nhà mới, đó chính là anh ta và người vợ.
Hector bàng hoàng nhận ra thời điểm mà anh đang đứng là…vài tiếng đồng hồ trước khi vụ việc xảy ra. Người đàn ông khốn khổ sẽ phải làm gì để thoát khỏi tình thế kỳ quái này?
Nội dung phim
Ở phần cảm nhận lần này, mình sẽ so sánh Timecrimes với bộ phim có sự tương đồng lớn nhất với nó là Triangle.
Về mặt nội dung, cả hai đều được trình bày hết sức chặt chẽ. Tuy nhiên câu chuyện của Triangle có phần rộng hơn khi mà bạn sẽ chẳng thể xác định được hai điểm đầu cuối của vòng lặp.
Với Timecrimes thì mọi thứ gần như đã rõ ràng, ở cuối phim mặc dù các Hector “tiếp theo” vẫn sẽ giết hại lẫn nhau tuy nhiên đối với Hector “chính” thì vòng lặp đã kết thúc. Điều này khiến Triangle trở nên “hại não” và cuốn hút hơn rất nhiều.
Về nhân vật chính, có sự khác biệt khá lớn giữa hai phim. Ở Triangle, bạn sẽ thấy sự thay đổi cách hành xử cực kỳ rõ nét của nữ chính: ban đầu cô cố gắng giải thích cho những “phiên bản tiếp theo” về điều quái dị đang xảy ra, rồi dần dần mới trở thành một kẻ giết người với niềm tin rằng đó là cách duy nhất để trở về nhà, tuy nhiên mọi hành động của cô đều khiến vòng lặp được hoàn thành nhanh chóng hơn.
Timecrimes lại khác, nhân vật chính ban đầu đã có ý định giết chính bản thân mình để trở thành kẻ duy nhất. Hơn nữa cách hành xử cực kỳ cứng nhắc và không có sự biến chuyển giữa các phiên bản của Hector khiến bộ phim trở nên rập khuôn.
Với một bộ phim kiểu này, mình thấy cách thể hiện của Triangle là thích hợp hơn hẳn bởi nó khiến người xem cảm nhận được rõ sự bí bách, bất lực của nhân vật và phải tự hỏi bản thân rằng mình sẽ làm thế nào nếu rơi vào một tình cảnh éo le như vậy.
Về diễn xuất, mình thấy khoản này nữ chính của Triangle làm tốt hơn hẳn. Cô bộc lộ rõ được cảm xúc của một người mẹ phải tìm cách để trở về với con mình.
Với Timecrimes, việc nam chính không thể hiện được nhiều biểu cảm một phần là do cốt truyện quá cứng nhắc, một phần do cái tạo hình “kinh dị” đã khiến khuôn mặt anh bị che lại sau một lớp băng quấn.
Nhắc đến tình tiết này, đây cũng chính là điều khiến mình khó chịu nhất phim, hẳn bạn còn nhớ sau khi bị tai nạn ô tô, Hector có bị một vết thương ở đầu nhưng không nặng lắm và chỉ chảy máu ở trán. Tuy nhiên anh ta lại quấn băng kín toàn bộ vùng…mặt, tạo nên hình tượng một tên sát nhân khó đỡ như bạn đã thấy.